Bí mật ngân hàng không muốn bạn biết khi muốn tích sản an toàn vay ngân hàng mua căn hộ chung cư
Quân muốn thông qua bài học này chỉ bạn cách tích sản an toàn vay ngân hàng mua căn hộ chung cư, đây là trải nghiệm thật và làm thật mà không phải ai cũng chỉ bạn chi tiết như vậy. Khám phá nhé!
Ai trả lãi cho ngân hàng? phải có người trả lãi chứ! Ngân hàng đâu làm từ thiện!
Khi mua bất động sản, đặc biệt là chung cư đang xây (bất động sản hình thành trong tương lai), chủ đầu tư sẽ chào các gói vay hỗ trợ mua nhà. Họ có một danh sách các ngân hàng để bạn chọn. Ví dụ BIDV, Vietcombank, ACB… Ngoài danh sách này bạn không thấy có ngân hàng khác. Ủa sao vậy, rồi không lẽ chỉ được vay những ngân hàng được chủ đầu tư chỉ định này. Vâng, đúng rồi đấy các ông. Chúng ta chỉ được vay từ những ngân hàng trong danh sách chủ đầu tư cung cấp vì họ đã làm việc với nhau. Chủ đầu tư và ngân hàng đã đạt thỏa thuận. Theo đó, chủ đầu tư sẽ:
- Trả tiền lãi trong một khoảng thời gian 18 tháng, 24 tháng, 36 tháng, 48 tháng, nhưng thường là 24 tháng
- Sau thời gian trên thì mới bắt đầu tính lãi cho khách vay là bạn và lãi sẽ không còn cố định nữa mà thả nổi theo thị trường tại thời điểm đó
- Sau thời gian trên thì mới bắt đầu trả tiền gốc
Chủ đầu tư sẽ deal với ngân hàng một khoảng lãi rất thấp. Vì họ mang khách đến cho ngân hàng mà. Mấy ông thử nghĩ coi, một tháp chung cư có tầm 400 căn hộ, 2 tháp là 800 căn hộ, một nửa trong số đó (thực tế là 2/3 đấy) vay rồi. lượng khách lớn như vậy thì hiển nhiên ngân hàng phải có một mức lãi cực kì ưu đãi cho chủ đầu tư rồi.
Nhưng chủ đầu tư được lợi gì?
Lợi chứ, họ được ngân hàng chuyển tiền theo gói vay để xây tiếp. Họ còn được khách nữa, vì ai cũng vay thì họ dễ ra quyết định mua nhà hơn. Chà, vậy lợi cả đôi đường rồi, 3 đường luôn ấy chứ. Khách như chúng ta thì mua được nhà trong khi chỉ cần trả trước 10-20% là ký hợp đồng mua bán. Ngân hàng thì có mấy trăm khách vay và chủ đầu tư trả lãi cho trong 24 tháng đầu nữa chứ. Còn chủ đầu tư thì bán được nhà cho chúng ta. Một mối quan hệ cộng sinh 3 bên cùng có lợi luôn ấy. Tuy nhiên, bên yếu thế nhất, bạn đoán xem là ai. Đúng rồi đấy, là chúng ta, là tui và ông đấy, những người mua nhà.
Tại sao chúng tà yếu thế nhất. Vì chúng ta ít tiền nhất. Sau 2 năm, hết thời gian ân hạn, chúng ta bắt đầu hành trình nai lưng ra để trả nợ, trong 30 năm. WOW một con số quá sức tuyệt vời cho…ngân hàng. Tui tính rồi, phải đến đời cháu thì mới trả xong. 30 năm trời tiếp theo, ăn không dám ăn, mặc không dám mặc, chắt chiu, nhẫn nhịn thằng sếp để bấu víu lấy công việc, bấu víu lấy giấc mơ an cư. Nhưng ông ơi, đó là còn may mắn đấy, vì chúng ta còn mua được nhà. Khối người ngoài kia còn phải ở thuê dài dài dài tập.
Chà…nghe qua sao đắng quá vậy ta. Đúng là ngân hàng đâu có làm từ thiện!
Và bạn đang vừa nghe kịch bản ngộp bank nếu như bạn…chỉ đi làm thuê mà tiên phong liều mình mua nhà.
Thực tế kiểu gì cũng ngộp
[CTA xem bài phân tích của Quân]
Vì…tiền chúng ta nhận được cuối tháng, tiền lương ấy, không tăng kịp với tốc độ lạm phát.
Nhưng mà giấc mơ an cư vẫn là cái gì đó hấp dẫn chúng ta, đúng không. Ông ở trong ngôi nhà của chính mình. An cư thì mới lo làm ăn được. Ờ thì cũng đúng. Quan điểm mà, ai thấy nó đúng thì nó sẽ đúng. Vì nó đúng trong hoàn cảnh của họ. Tui cũng vậy thôi. Chục năm ở thuê vì quan điểm phải ở riêng mới tự do. Giờ có nhà cũng hay mà. Nợ thì từ từ trả lo gì. Cùng lắm kẹt quá thì bán nhà thôi, lại quay lại kiếp ở thuê có sao đâu.
Ờ mà ông chứng kiến con cái lớn lên, cả nhà quấn quýt quanh căn hộ. Những tiện ích sống đẳng cấp nó cứ quấn lấy, dút ra không được. Giờ lỡ mà quay lại ở thuê thì ăn nói sao với vợ con đây, với bạn bè đây, với gia đình đấy. Thôi tui với ông, những thằng đàn ông trụ cột, ráng mà cày vậy. Ráng mà nhịn với đời, nuốt những uất nghẹn từ công việc, từ đồng nghiệp chơi xấu, từ đối tác lọc lừa, từ sếp khó tính mà trôi qua những ngày cực khổ, cốt là có mái nhà mà chui ra chui vào ông à.
Thôi ông không cô đơn đâu. Tui cũng trải qua rồi, tui có cách. Ông tham khảo cách tui, được thì thay đổi. Mất gì đâu. Cái dũng cảm nhất là ông nhận khoảng nợ 30 năm thì ông cũng đã làm rồi. Tham khảo thêm một cách nữa. Mất gì đâu.
[CTA]
Trong giai đoạn ân hạn lãi gốc
Thực ra với tư cách là người trụ cột, tui ủng hộ quyết định của ông khi vay mua nhà. Đó là một quyết định dũng cảm. Và một người dũng cảm xứng đáng có được cơ hội thứ 2 để thoát ra tình cảnh ngộp bank. Ta cần phải tận dụng thời gian ân hạn lãi gốc này để tăng cường dòng tiền lên. Chẳng ai ngoài kia, kể cả người thân giúp chúng ta mãi. Tự chúng ta phải giúp mình. Tui hứa với ông, tui sẽ chỉ ông tất cả những gì tui biết để ông đàng hoàng sống trong ngôi nhà của chính mình mà không còn cảm giác ở đợ cho ngân hàng. Tui chỉ có thể giúp ông về cách làm, về tư duy. Điều mà ông cần làm là phải hành động
Rồi, không dài dòng nữa, ta bắt đầu.
Tui phát hiện ra rằng những người trưởng thành như tui với ông chỉ có thể giỏi một khía cạnh nào đó trong công việc. Chúng ta đã tôi luyện qua hàng chục năng cho một loại hình công việc và từ đó kinh nghiệm và trải nghiệm của chúng ta là thứ vô giá. Mà thôi vô giá thì chúng ta đâu có ngồi đây, ông giàu rồi. Ta chỉ cần nó có giá trị trong khoảng 300 người ngoài kia, mỗi người trả cho ông 10 triệu để mua cái kinh nghiệm ấy của ông là ông có 3 tỷ rồi. Trả được cái cục nợ dai dẳng 30 năm rồi.
Rồi tui biết ông đọc tới đây là ông có vô vàng hoài nghi kiểu:
- sao mà được
- điên rồi
- ai mà mua
Nhưng tui nó ông nghe,Thứ nhất, có người làm được, tui đây, tui làm đượcThứ hai, ông có đường lui không
Có một kiểu kinh doanh, mô hình kinh doanh là ông quay video lại toàn bộ kinh nghiệmn của ông dưới dạng bài học. Kiểu như E-learning ấy. Người ta trả tiền để xem những video của ông, từ đó người ta học được kinh nghiệm của ông. Họ thì giải quyết được công việc của họ, ông thì kiếm được tiền. Quan trọng là mô hình này tự động. Ông quay 1 lần, ông bán mãi mãi. Còn công việc ông làm ở công ty thì ông cứ làm.
Ấy, ông lại hoài nghi kiểu: kinh nghiệm của ông ai cũng biết, có gì mà hay ho mà người khác phải mua đúng không. Chẳng qua là ông tiếp xúc với công việc hằng ngày nên ông thấy nó bình thường. Cũng như người nông dân họ trồng lúa hằng ngày thì họ thấy bình thường. Nhưng thử hỏi người khác có biết sâu tận cùng lĩnh vực của ông không. Không sâu thì học tìm hiểu để mà sâu đi. Nghề của ông rồi mà. Chỉ cần 300 người trong cả triệu con người ngoài kia thấy hay là ông đã thành công rồi.
Và bí mật nữa nè, đôi khi những điều ông làm ông thấy nó đơn giản nhưng lại là giá trị cực kì với người khác. Vì họ không làm được, còn ông thì làm hoài làm mãi rồi nên thấy nó đơn giản. Chính cái cảm giác đơn giản ấy khiến ông nghĩ kinh nghiệm đó nó bình thường. Nhưng không phải vậy đâu. Ông có chạy bộ không, biết bộ môn chạy bộ cũng được. Ông chạy được 21km chưa. Tui thì mới chạy được 21km thôi và tui thấy nó đơn giản. Nhưng những người chưa chạy được như ông thì sẽ thấy nó sao khó quá. Vậy nếu ông thích chạy bộ mà không chạy được, có người chỉ ông thì ông có sẵn sàng bỏ tiền ra mua kinh nghiệm của tui không. Và tui cũng chỉ cần 300 người như ông là cuộc chơi kiếm tiền trả nợ hoàn thành.
Ông hoài nghi cũng đúng thôi. Ai mà chẳng hoài nghi những cái mới. Thôi vầy đi, tui có hơn 30 video miễn phí hướng dẫn cách thoát ngộp bank bằng cách tạo E-learning mà bán đó. Ông vào mà xem, login bằng Gmail là xong. Ông sợ gì chứ, vay nợ 30 còn không sợ nữa mà. Xem thử đi, không hối hận đâu
Ta chỉ có 24 tháng để làm việc này thôi. Sau này ông thoát ngộp rồi thì nhớ chỉ cho những người khác là được. Rồi ông cũng thấy họ hoài nghi như ông thôi. Ai cũng vậy, trò chơi này là vậy. Tâm lý con người mà.
Tui thì có 10 năm đi dạy và làm E-learning rồi, tui cũng mua nhà cũng nợ. Nên tui hiểu cái cảm giác mà ông đang trải qua. Cố lên tui tin ông làm được.
Sau giai đoạn ân hạn lãi gốc
Ông biêt cách thoát nợ rồi thì ông có thể tự tin mua căn thứ 2 thứ 3 rồi. Cứ công thức đó mà làm thôi. Nhà thì vợ chồng ông ở. Chứ con cái sau này nó lấy gì mua nhà. Nên tích sản ngay từ bây giờ cũng là một cách an toàn cho thế hệ sau.
Chứ ông nghĩ coi, sau thời gian ân hạn lãi gốc, ngân hàng đều như vắt chanh nó véo tiền mình không trượt phát nào mà lãi suất thả nổi thì nó vọt lên 2 con số 12-18% là bình thường đấy. Đau không. Muốn tổ chức đi chơi cho gia đình, muốn đầu tư cho con cái học hành cho bằng bạn bằng bè, muốn mua sắm cái này cái kia cho vợ chồng bớt hục hặc. Không lẽ cứ nhìn nhau dè xẻng chắt chiu 30 năm trời. Mấy năm đầu bà vợ mình còn hiểu. Chứ sau, ai hiểu cho mình. Tui với ông chắc nuốt nước mắt ngược vào trong chứ tuông làm sao nổi.
Hai kịch bản thoát nợ
Bạn ờ chính căn hộ của mình
Tui nó ông nghe, tui setup 1 E-learning cũng mất 6 tháng trời. Đó là có nghề rồi đó. Tất nhiên tui sẽ chỉ ông, nhưng nhanh hay chậm thì tui ước chừng cũng 8 tháng ông mới có dòng tiền 10 triệu mỗi tuần. Còn đạt dòng tiền 10 triệu mỗi ngày thì đó là nỗ lực không mệt mỏi sau cả năm trời. Cho nên, ông phải bằt đầu ngay từ bây giờ. Bắt đầu bằng việc xem các bài học FREE của tui. Nó cho ông kiến thức nền tảng về tạo dòng tiền đã.
Cơ bản nó xoay quanh việc đóng gói kinh nghiệm trải nghiệm của ông như thế nào. Tui đã từng trút hết ruột gan mấy tiếng đồng hồ chỉ cho đứa bạn đại học biết cách bán hàng online, tự động hóa dòng tiền trong ngành thời trang. Ông biết kết quả sao không? Là chả thay đổi được gì cả. Vẫn đâu vào đấy. Vì kiến thức dù đúng đắn thế nào đi chăng nữa nhưng khi bạn tui tiếp nhận quá nhanh thành ra bị dội ngược lại. Họ phản ứng như một cách tự vệ, họ bảo vệ cái bản ngã, cái “tôi” rằng họ đúng. Và quan trong nhất là tui vô tình tước mất cảm giác tự do ý chí của họ, tự do khám phá kiến thức và cảm xúc WOW của họ. Nên khi chuyển qua E-learning, họ làm chủ tiến trình, tốc độ tiếp nhận kiến thức. Họ chủ động và từ đó họ cảm nhận được cái chất của khóa học. Cho nên E-learning chỉ là một phương pháp đóng gói mà thôi. Nó biến kinh nghiệm trải nghiệm của ông thành thứ “ngon” trước mặt khách.
Đó là cách tui giúp ông đó. Đóng gói kinh nghiệm thành E-learning một lần, bán mãi mãi. Vì kinh nghiệm nó khác với kiến thức nền tảng. Kiến thức nền tảng giờ AI biết hết rồi. Ông không có cửa cạnh tranh với AI đâu. Nhưng trải nghiệm là thứ mà AI không thể bắt chước được.
Chỉ cần ông chịu khó làm E-learning thì dòng tiền đó cũng gánh gần như một nửa khoảng nợ ông rồi. Có thể sẽ hơi lố vài tháng đến cả năm qua giai đoạn thả nổi lãi suất. Nhưng tui cam đoan với ông là không dài tới 30 năm đâu. Ông sẽ tất toán nhanh thôi.
Quan trọng là ông có dòng tiền còn dấu tích trong ngân hàng, sẽ dễ cho ông sau này vay thêm để mua căn thứ 2. Còn nếu dừng lại ở căn này thì cũng quá ok rồi. Ở trong chính căn nhà của mình mà không phải nơm nớp lo sợ tới ngày đóng tiền nữa. An yên phải không nè.
Bạn đầu tư bằng căn hộ của mình
Bán lại
Trả dứt nợ rồi, ông có thể thoải mái nâng cấp lên căn khác ngon hơn, rộng hơn, gần chỗ đi làm hơn. Căn hiện tại với tốc độ tăng giá bất động sản thì ông cũng có lời chút chút khi bán lại rồi. Nghe cũng ổn chứ hả.
Cho thuê
Còn không bán thì ông cho thuê. Lấy dòng tiền thụ động đó lo cho gia đình hoặc tích lũy để cho căn sau. Noi chung kiểu nào cũng ổn vì ông có vũ khí bí mật. Mà thật ra cũng chả bí mật gì ghê gớm. Chẳng qua ông giống tui, chịu hành động. Vì hành động mới biết mình có tới đích hay không, và chịu đi thì mới tới đích. Còn đứng yên mà mơ mộng thì gặp ác mộng không chứ ngộp bank thì không ngủ yên được.
Tóm tát lợi ích không ông tích sản an toàn
- Dòng tiền dòng tiền và dòng tiền
- Đừng có 1 dòng mà phải nhiều dòng
- Tăng dòng hay đảo nợ
- Tự thở bằng mũi của mình
- Không đâu bằng thoải mái thong dong và an yên
- Đừng gôm độc tố vào người, vào não bằng lo âu tới ngày trả nợ, tiền đầu mà trả
- Một chút sợ hãi để kích thích khác với lạm dụng

